Hùng Vương thời nay kén rể trả giá đắt hơn Hùng Vương thời xưa kén rể.
Câu chuyện tôi kể là có thật và khả năng hiện nay còn nhiều vị tự xưng Hùng Vương còn ác liệt hơn thế này. Họ nghĩ ngắn quá. Đây là chuyện của 1 vị khách có lá số đa tài, vượt lên mọi khó khăn, không biết sau này có làm được chuyện gì kinh thiên động địa không, nhưng lá số quả là uy mãnh mà tới nay cũng chưa gặp thời.
Câu chuyện như sau.
Công chúa, con của bố Hùng mẹ Vương đã lớn, đã có Trai theo đuổi, một anh Sơn tinh không đẹp mã lắm, mới đầu ông Hùng bà Vương cũng không ưng ý, nhưng thấy con gái ưng thuận nên cũng tặc lưỡi đồng tình. Sơn thần là anh của bạn gái của công chúa, thiết tưởng mối quan hệ như thế là bền chặt, nào ngờ đâu Sơn thần chỉ khoái tình 1 đêm khiến công đã chót dại trao thân trước hôn lễ vô cùng đau đớn dứt tình khi biết Sơn thần đang yêu và sẽ cưới bạn của bạn mình trong đám bạn chơi chung. Càng chẳng ngờ đâu công chúa có thai, với thể trạng và tâm trạng không tốt, công chúa không thể giữ cái thai này dù rằng rất muốn, Sơn thần biết chuyện nhưng chẳng mảy may động lòng, còn cảm thấy an tâm để cưới vợ, thậm trí còn hứa hão với Công chúa về sự đền bù bằng 1 đám cưới giả để bịt miệng thế gian. Hiển nhiên là ông bà Hùng Vương chẳng hay biết chuyện này, chỉ biết rằng chúng nó không hợp nhau nữa nên chia tay. Công chúa quá đau đớn với 2 mất mát, Kim thần, Thổ thần, Khí thân, Tinh thần, v.v.. đều muốn giúp Công chúa bẩy tảng đá lớn trên đường đời nhưng không được và khi Mộc thần cố gắng đến với Công chúa thì cũng là lúc Thủy thần xuất hiện, với sự ào ạt mạnh mẽ, Thủy thần đã đẩy lui Mộc thần và với bản lĩnh hơn người, Thủy thần đã giúp nàng bẩy được hòn đá tảng chắn ngang đời nàng. Nhưng chuyện này ông Hùng và bà Vương chẳng mảy may hay biết. Thủy thân tuy làm được chuyện kinh thiên động địa nhưng lại là 1 chàng trai vừa lùn, vừa xấu, da dẻ đen thui, béo mập và thấp đậm, vụng về và non nớt. Không một ai mà không bàng hoàng khi biết người chiếm được trái tim Công chúa là Thủy thần, chẳng khác nào đũa mốc để cạnh mâm son.
Cũng chỉ vì xuất thân, gia cảnh, ngoại hình, tính cách của Thủy thần quá thấp kém khiến cho tất cả mọi người đều đoán được ông Hùng bà Vương sẽ chẳng vui vẻ chấp nhận. Chuyện thay đổi được thái độ của ông Hùng và bà Vương là điều mà Thủy thần không bao giờ làm được, dù rằng với Sơn thần, ông bà có thể châm trước, với các thần khác, đặc biệt Mộc thần cũng có thể chấp nhận, nhưng Thủy thần thì chắc chắn không thể, không bao giờ có thể. Đó là điều mà Công chúa đã đau đầu tính toán, cầu cạnh các thuốc tiên nhưng cũng vô dụng. Tệ hơn thế, bà Vương còn đêm đêm thì thầm vào tai Công chúa về việc từ bỏ mối lương duyên với Thủy thần, khơi gợi các mối lương duyên với các chư thần khác sẽ có tương lai tốt đẹp hơn. Ngày ngày đánh đòn tâm lý với Công chúa khiến Công chúa như rơi vào ảo giác của sự quẫn trí, ông Hùng thì đưa ra lý thuyết Thiên học rằng nước có thể đầy thì cũng có thể vơi còn Thổ, Kim, Mộc v.v... vẫn trơ trơ ra đấy và rằng sự xuất thân hèn kém của nó thì không thể nào xứng với nhà ta, xứng với danh phận của con, một công chúa. Không một sự tán đồng nào cho mối lương duyên của Công chúa và Thủy thần.
Công chúa quyết định bỏ Thủy thần và thể hiện sự dứt khoát bằng những lời nhục mạ Thủy thần, đem những vị Nam thần thành đạt khác ra để so sánh với Thủy thần, v.v..., nhưng Thủy thần rất yêu Công chúa, dù bị Công chúa bỏ rơi, nhưng Thủy thần luôn theo sau Công chúa, không rời. Công chúa quá quẫn trí, ở nhà thì bị cha mẹ o ép, đi chơi cũng không cho đi, ngăn cấm đủ đường, bạn bè đến nhà cũng không cho đi, phải cam đoan là không gặp Thủy thần mới được phép rời nhà. Công chúa cảm thấy quá ngột ngạt và đã tìm đến 1 giải pháp điên rồ, đó là cặp kè với Hắc thần, nhưng không cho cha mẹ biết. Mà chỉ cố tình cho Thủy thần thấy cận cảnh sự nồng nàn của 2 người, khiến Thủy thần uất trào máu mắt. Chỉ mới đây thôi mà người con gái tưởng như thanh bạch tựa Tiểu Long Nữ của Dương Quá mà đã hóa ra 1 ả gái lẳng lơ, vừa dứt tình này đã chạy òa đến tình khác.
Từ đây là cuộc hành trình tàn phá thân thể, hủy hoại tương lai của Thủy thần, gia đình Thủy thần trong thời gian này cũng gặp nhiều chuyện đau buồn, vì vậy thêm 1 nỗi đau buồn nữa cũng không phải là vấn đề với 1 gia đình hoàn cảnh.
Công chúa cũng từ đây vui vầy với đàn ông kiểu uống nước miễn phí, gia đình Công chúa cũng không còn hòa khí như xưa. Ông Hùng bà Vương tưởng rằng từ đây con gái mình sẽ tìm được nơi xứng đáng hơn. Nhưng không ai ngờ rằng tuổi 30 của Công chúa đã qua mà nàng vẫn chẳng cưới ai, ông Hùng bà Vương cũng nhiều lần tính chuyện cưới hỏi nhưng Công chúa vẫn gạt đi. Tồi tệ hơn nữa là Hoàng tử, em trai Công chúa cũng đã 30 tuổi mà chưa lập gia đình, chứng kiến chị gái mình bị áp đặt trong hôn sự, Hoàng tử cũng thấy sợ hãi khi nghĩ về hôn nhân. Hoàng cung thật nhỏ bé, cưới hỏi rồi thì sẽ ở đâu trong Hoàng cung này? rồi người con gái đó sẽ được cha mẹ nghĩ gì, cư sử ra sao? .v.v.... Hoàng tử không dám nghĩ tiếp nữa.
Thủy thần ăn chơi, thác loạn, hủy hoại bản thân nhưng với bản lĩnh được tôi rèn từ nhỏ, sau nhiều năm đáng quên lãng, Thủy thần lấy lại bình tĩnh, tìm lại con đường đi, 1 con đường vinh quang cho bản thân, thầm thề rằng có ngày gặp lại Họ sẽ phải hổ thẹn vì đã khinh miệt mình. Thủy thần đã sốc lại tinh thần, lao động, học tập và ngày Thủy thần gặp 1 Tiểu Long Nữ của đời mình cũng đến, Tiểu Long Nữ rất yêu rất mến mộ những gì mà Thủy thần đã trải qua trong cuộc sống, luôn cổ vũ, động viên Thủy thần, ánh mắt không dời khỏi đôi mắt của Thủy thần và hứa rằng sẽ làm đôi mắt buồn ấy sẽ không còn buồn đau nữa. Họ cưới nhau trong sự chủ động hoàn toàn của Tiêu Long Nữ và sự bị động đến đáng yêu của Thủy Thần. Họ sống với nhau rất hạnh phúc, sinh ra 2 đứa bé trai bụ bẫm, kháu khỉnh, dễ thương.
Tuy có cuộc sống rất hạnh phúc, nhưng gia đình Thủy thần vẫn chưa khá giả. Chẳng vì thế mà Thủy thần quên đi Công chúa. Trước kia, Thủy thần căm hận Công chúa tham tiền tài mà phụ nghĩa tình lang. Thì nay, Thủy thần đã không còn căm hận Công chúa nữa, biết Công chúa vẫn chẳng chịu lấy ai, tuổi 40 sắp tới nơi rồi, nếu không sớm lấy chồng thì khó mà nói chuyện con cái, Thủy thần đã có lần đánh tiếng và Công chúa đáp lại rằng chẳng thiết gì Hôn nhân, Thủy thần lại có lời cởi mở về việc hôn sự và con cái là tương lai của Công chúa, Thủy thần có hạnh phúc nên Thủy thần cũng muốn Công chúa có hạnh phúc.
Lần này, Công chúa suy nghĩ thực sự sâu sắc lời mà Thủy thần nói.
Không biết Công chúa có chịu lấy chồng không, nhưng rõ ràng ông Hùng bà Vương đã già mà con trai không chịu lấy vợ, con gái chẳng chịu lấy chồng. Đó là quả báo của ông bà Hùng Vương đã cấm cản quyết liệt chuyện tình của con gái mình. Các cụ ta đã có câu "Ép dầu ép mỡ, ai nỡ ép duyên" và "Xưa kia ai cấm duyên bà, mà nay bà già bà cấm duyên tôi". Ông Hùng bà Vương đều là bậc vương giả, có học thức cao vậy mà suy nghĩ ngắn 1 chút, hậu quả dài bao Thu. Chẳng biết ông Hùng bà Vương sau khi đuổi cổ được Thủy thần rồi có biết chuyện quá khứ của Công chúa trước đó không, nếu biết thì ông bà Hùng Vương có kén cá chọn canh chê đũa vàng bị mốc nữa không. Nếu ông bà Hùng Vương nhìn thấy tương lai con Trai và con Gái mình ngày nay đứa ngoài 30 đứa sắp 40 tuổi mà vẫn chẳng chịu lập gia thất, còn Thủy thần là rể quý phương xa Đông Hải nhà Tiểu Long Nữ, thì ông bà sẽ nghĩ gì và làm gì trong quá khứ?
Nhưng rõ ràng hiện tại vẫn là hiện tại, họ đang mất dần tương lai làm ông bà của mình, làm con cái mình đang xa rời bến bờ hạnh phúc lứa đôi, làm con cái mình khó làm cha, làm mẹ. Họ đã quá nhẫn tâm nên giờ đang phải chịu quả báo. Dù rằng họ vẫn lên chùa khấn Phật, nhưng chẳng Trời - Phật nào tha thứ được cho họ, mà may ra các con họ có thể tha thứ cho họ, nhưng tiếc rằng, tôi đoán thế này, họ có thể khấn với Trời - Phật về tội lõi của mình, xin được tha thứ. Nhưng nói lời xin lỗi với con của mình, họ không làm nổi. Nếu họ làm được, tôi tin rằng số phận của họ sẽ đi theo chiều hướng tốt, Công chúa và Hoàng tử cũng sẽ lập gia đình, dù hạnh phúc hay không, cũng kỳ vọng họ sinh con để ông Hùng bà Vương có cháu bế, ông bà đang dần bước vào tuổi gần Đất xa Trời rồi.
Mong rằng qua câu chuyện này, các ông Hùng bà Vương nghĩ xa 1 chút, đừng cấm cản tình duyên đôi lứa, bởi tác hại của nó khá nguy hiểm. Tôi xin dẫn chứng thế này:
- Khi ông Hùng bà Vương ở tầm tuổi 25 lấy nhau và sinh con, 30 năm sau thì ông Hùng bà Vương khoảng 55 tuổi, con của ông bà khoảng 30 tuổi. Nếu con của ông bà lập gia đình thì ông bà vẫn rất khẻo mạnh để chăm cháu, còn con ông bà cũng rất xung mãn kiếm tiền nuôi con. Như vậy cháu của ông bà là sướng. 30 năm sau, ông bà ở tầm tuổi 85, tuổi này bệnh nhiều, chết lắm. Nếu có bảo hiểm thì còn đỡ, bằng không cũng tốn kém tiền bạc lắm thay, như vậy có Con có Cháu lo toan dù khỏi bệnh hay vào hòm gỗ cũng thấy thoải mái.
- Khi ông Hùng bà Vương ở tầm tuổi 25 lấy nhau và sinh con, 30 năm sau thì ông bà khoảng 55 tuổi, nhưng các con của ông bà đã 30 tuổi mà chẳng chịu lấy ai, tầm 40 tuổi thì họ mới lập gia đình và sinh con, con của họ thường không khỏe mạnh bằng con của các cặp vợ chồng trẻ tuổi hơn, như vậy là tốn kém tiền thuốc thang, bồi bổ. 30 năm sau, ông bà đã 95 tuổi khả năng có khi chết rồi, nhưng còn sống thì là gánh nặng cho con cái và cho bản thân khi thấy con mình 60-70 tuổi vẫn còn phải lao động kiếm tiền nuôi con. Nếu con khỏe mạnh không sao, nếu con ốm đau, chẳng phải làm ông bà thấy cháu khổ sở vì bệnh, hoặc còn đi học mà bố mẹ chúng, tức con mình vẫn lai lưng kiếm tiền. Chẳng phải là khổ quá hay sao.
Tội nghiệp này không phải do ông Hùng bà Vương gây ra thì ai gây ra?
Đó là tôi lấy ví dụ về sự hoàn hảo, chứ nếu vô phúc thì thực khôn lường lắm thay. Chi bằng đã đến ăn chay cửa Phật thì cũng nên tích đức ở đường ở chợ chứ không phải chỉ ở mỗi cửa Phật kia đâu.
Nguyện cầu rằng câu chuyện Hùng Vương kén rể sẽ mãi là chuyện cổ tích thời xưa.
Cũng mong các quý anh quý chị nhớ câu này "Con/Em/Cháu của Thầy, Anh/Chị/Em của bạn, Trai/Gái/Phụ nữ/Đàn ông cùng cơ quan" là tuyệt đối không được léng phéng còn chuyện yêu và cưới thì nên hết sức cân nhắc. Người cùng cơ quan thì có thể 1 trong 2 sẽ chuyển đơn vị công tác, nhưng em bạn và con Thầy thì chẳng đổi được đâu. Nếu có chuyện gì thì thực lòng mất nhiều hơn được.